Sau một thời gian tạm vắng, chương trình ‘Bố ơi, mình đi đâu thế?’ đã trở lại và tạo ra sự hào hứng không chỉ cho các cặp bố con tham gia mà còn cho cả khán giả. Chương trình không chỉ đóng vai trò kết nối tình cảm giữa cha và con mà còn đưa trẻ nhỏ trở về với thiên nhiên, khám phá không gian di sản văn hóa và tìm hiểu về cội nguồn dân tộc.


Các thành viên trong chương trình, bao gồm Bean, Dứa, Audi và Cati, đều còn rất nhỏ tuổi và hiếu động, cuộc sống của họ trước đây chủ yếu gắn liền với môi trường đô thị tiện nghi. Tuy nhiên, thông qua các chuyến đi và trải nghiệm trong chương trình, các bé đã có cơ hội làm quen với những ngôi nhà mới và trải nghiệm những điều chưa từng có.


Mỗi điểm đến trong chương trình mang đến một cơ hội để trẻ em tiếp xúc và khám phá di sản văn hóa, trải nghiệm cuộc sống bằng chính đôi tay, đôi chân và cảm nhận thông qua các trò chơi, công việc, phong tục, tiếng nói và ẩm thực đặc trưng của làng quê Việt Nam.

Một trong những điểm đến đáng nhớ trong chương trình là hành trình khám phá vùng đất cố đô Hoa Lư, một phần quan trọng của Quần thể danh thắng Tràng An – Di sản văn hóa và thiên nhiên thế giới được UNESCO công nhận. Tại đây, các cặp bố con đã có thời gian trải nghiệm cuộc sống, văn hóa và lịch sử của cố đô, tạo ra những ký ức đáng nhớ.

Tiến sĩ Đặng Thị Kiều Oanh, Giảng viên Khoa Văn hóa học, Trường Đại học Văn hóa TP Hồ Chí Minh, đánh giá cao chương trình ‘Bố ơi, mình đi đâu thế?’. Bà cho rằng chương trình đã khai thác một cách tài tình chất liệu văn hóa dân gian, kết hợp với sự tham gia của các nghệ sĩ và người nổi tiếng, tạo nên sức hút riêng biệt và góp phần quan trọng vào việc tôn vinh và lan tỏa giá trị văn hóa dân tộc.

Chương trình không chỉ là một hành trình trở về với những giá trị giản dị, gần gũi mà còn mang đến những bài học sâu sắc, đầy tính nhân văn về sự sẻ chia và lòng biết ơn đối với các bậc tiền nhân. Qua chương trình, trẻ em có thể nhận thức được rằng đằng sau mỗi sản phẩm dân gian đều chứa đựng cả một kho tàng tri thức, kinh nghiệm và sự nỗ lực của bao thế hệ.
